Phật, là tại thế gian đã thành Phật, không phải sau này mới thành! Từ cổ xưa là không truyền dạy “Bí bảo”, mà nay được công khai ra. Đã nói cho các vị biết rồi, các vị không đi sâu vào trong tìm tòi tham ngộ, là không thể hiểu được. Lời huấn của Tiên Phật là ứng theo thế gian. Kinh điển do Thánh-Hiền để lại là cho chúng ta biết qúa khứ, chúng ta nhìn lại qúa khứ, ấn chứng hiện tại, xem xét coi có phù hợp với Trời....
Đức Đại Cô Tiền Nhân, là đấng thánh triết đương thời mà chúng ta kính mến nhất, có ơn tái tạo đối với chúng ta, đã về trời tấu chỉ rồi.Đúng là một ngôi sao sáng đã rơi rụng, tựa hồ như tiếng sấm sét giáng xuống đột ngột, thiên địa đồng bi, thảo mộc đồng sầu. Vào lúc xế chiều ngày hôm đó, trên bầu trời của nhà văn hóa Quang Tuệ có hiện tượng lạ thường, từng đám mây ngũ sắc dãy này tiếp dãy kia từ phía tây bay tới....
Đọc kinh Phật thường thấy hai câu kinh kệ: “Vô thượng thậm thâm vi diệu pháp, bách niên vạn kiếp nan tao ngộ. Ngã kim kiến văn đắt thọ trì, nguyện giải Như-Lai chân thật ý”, thường cho rằng Đạo vô-lượng của chư Phật, chỉ có người thượng-căn mới ngộ được, ta chỉ thấy đấng phàm phu dễ gì mà gặp. Nay ơn trên từ-bi giáng Đạo, lại được Minh-sư chỉ điểm vi-diệu pháp môn, quả là tam-sinh hữu hạnh....
Theo tục lệ truyền thống Trung Quốc, phàm gặp những ngày chúc mừng hôn lễ hay mừng thọ, trong nhà nhất định phải treo một bức tranh Bát Tiên thật lớn, trong tranh có thêu hình tượng Bát Tiên , hoặc cưỡi lừa hoặc cưỡi hạc - ngồi trên kì lân. Tám vị thần tiên này tượng trưng cho sự “cát tường”, có họ tựa hồ như hạnh phúc sẽ được đảm bảo, trong Bát Tiên có Lý Thiết Quải từ nhỏ hiếu thảo,.....
Bạch Thủy Lão Nhân - Năm 1948 phụng mệnh Ân - Sư đến Đài Loan hoằng dương chân lý. Vì kế sinh nhai và việc đạo, phải lao lực thân tâm, chỉ một năm sau đã mắc bệnh nan y, bệnh tình kéo dài hai năm. Đông Tây y đều vô phương cứu chữa. Một hôm dọn dẹp phòng khách lật được quyển kinh Đào - Viên - Minh - Thánh - Kinh mang từ Thiên Tân sang, mỗi sáng thức dậy đều thành tâm tụng niệm .....
Đời nay tu Đạo từ trong bể khổ, phải dũng mãnh dày công ra hết sức ( khả năng) chịu khó cày bừa (tùy phương tiện) được quả làm lành hưởng cảnh tiêu dao, Thầy răn bảo thiên thời đang khẩn cấp, quý trò tu đạo, bàn đạo, cố công dồi mài, khéo tu nội đức, ngoại ông cho tròn vẹn, giải đi nhân quả oan khiếm đang vây buộc thân, thì tự tính mới cảm giác được vui vẻ thản nhiên. Ngay bây giờ phải lập chí giúp đạo bàn quản chi việc khổ trước mắt...
Các hiền sĩ dự qua pháp hội có cảm tưởng và cảm xúc gì không? Có hiền sĩ nào muốn phát tâm, phát nguyện không? Vì sao muốn các hiền sĩ phát tâm, phát nguyện? Vì sao Ngã Phật rất là đau lòng? Vì trước mắt tai kiếp đã đến ngang mày, lại có rất nhiều hiền sĩ thân ngồi ở đây, nhưng đại đa số chỉ tốn cái tâm tò mò, chẳng phải thật sự vì muốn hiểu biết đại đạo phổ độ mà đến. Các hiền sĩ đến đây là vì việc gì.....
Thầy công bằng đối đãi với mỗi một đồ nhi, mu và lòng bàn tay đều là thịt, tuyệt đối không thiên vị. Chỉ cần các con chịu bàn, muốn bàn thì nhất định sẽ xoay chuyển. Còn việc có nơi hoằng triển, có nơi chậm chạp, ít nhiều cũng có liên quan đến nhân duyên, không nên ngưỡng mộ. Hy vọng tâm chí của Đồ nhi không thay đổi, Thầy thật lòng chúc phúc cho các con, gìn giữ sẽ có ngày toại nguyện, khổ tận sẽ nhận được quả ngọt.....
Thiên vận cấp bách như lửa đốt tận chân mày, người mê muội không được yên tĩnh do tai kiếp tại hồng trần, có ai thoát khỏi được phiền não; ông trời dụng tâm rất từ bi, dẫn dắt ngao du một phen Thiên Đàng, Địa Ngục, đã cho biết những tình cảnh trong đó, những Phật tử đã cầu đắc Đại Đạo, đại khái có điểm níu kéo được, nhưng nói về cứu cánh, muốn ngộ ra e rằng khó khăn; có “Minh Sư” ......
Chúng ta đều biết cuộc đời 『Vô thường』, nhưng chỉ có trải qua mới biết được sự vô tình và đáng sợ của nó ; chúng ta đều hiểu rõ sự quảng đại vô bờ của Thiên Ân Sư Đức, nhưng cũng chỉ có thể nghiệm qua rồi mới thấu hiểu được sự to lớn của nó, không có ngôn ngữ nào có thể diễn đạt, sự cảm động sâu sắc làm rung động lòng người . Mỗi lần nhớ đến tình thương của Thầy Tế Công và lời dặn từ bi của Thầy.....
Yếu Chỉ Tu Hành của Đại Đạo nhằm mục đích Minh Thiện Phục Sơ hướng tới Thế Giới Đại Đồng
Kính Thiên Địa, lễ thần minh, ái quốc trung sự, đôn phẩm sùng lễ, hiếu phụ mẫu, trọng sư tôn, tín bằng hữu, hoà hương lân, cải ác hướng thiện. Giảng minh Ngũ luân Bát đức, xiển phát Ngũ giáo Thánh Nhân chi áo chỉ, Khác tuân tứ duy cương
thường chi cổ lễ, tẩy tâm địch lự, tá giả tu chân, khôi phục bổn tánh chi tự nhiên, khải phát lương tri lương năng chi chí thiện, kỷ lập lập nhân, kỷ đạt đạt nhân, vãn thế giới vi thanh bình, hoá nhân tâm vi lương thiện, kí Thế Giới Vi Đại Đồng.
Đại Đạo chi hành dã, thiên hạ vi công. Tuyển hiền dữ năng, giảng tín tu mục, cố nhân bất độc thân kì thân, bất độc tử kỳ tử, sử lão hữu sở chung. Tráng hữu sở dụng, ấu hữu sở trưởng. Quan- quả- cô- độc- phế- tật giả giai hữu sở dưỡng.
Nam hữu phận, nữ hữu quy, hóa ố kỳ khí ư địa dã, bất tất tàng ư kỷ, lực ố kỳ bất xuất ư thân dã, bất tất vị kỷ. Thị cố mưu bế nhi bất hưng, đạo thiết loạn tặc nhi bất tác, cố ngoại hộ nhi bất bế, Thị Vị Đại Đồng.