民國一一○年三月十三日
Tây nguyên ngày 13 tháng 3 năm 2021
(Lớp đàn chủ đầu năm)
Thân làm để tử Bạch Dương , có biết thiên thời khẩn cấp không hay không?
Quan Mỗ chưởng quản phật quy tại phật đường, các con thực hiệc được bao nhiêu phần phật quy rồi? Nghe lớp có chăm chỉ nghe hay không? Trong mắt Quan Mỗ đều thấy rõ. Sư Phụ Tế Công của các con, hộ trì cho các con khắp mọi nơi, không nỡ la mắng các con,”không có sao, dạy sau-học sau “.
có khi nào nghĩ qua còn bao nhiêu thời gian nữa không? Đừng nghĩ rằng đều không có ai biết, tai kiếp đến không ngừng, các con có phản tỉnh, suy nghĩ qua không? Hay là chỉ là đang xem kịch? Hay là nghĩ rằng cuối cùng cũng sẽ qua được? Nợ bao nhiêu “Nghiệp”? Bỏ đi bao nhiêu ? tâm của các con có thực đang tu không? Đến phật đường tham cái giá, tôi đã đến, với tâm thái là tôi đã đến phải không? Hay là chân thực vì chúng sinh? Vì tu hành?
現在的修行人,真的明白一指超生、降道的意義嗎?濟佛都捨不得罵你們,那就關某來講講你們白陽弟子,身為白陽弟子的身份,得了道,還不好好珍惜,問問你們自己:「是在修什麼?在悟什麼?在改什麼?在付出什麼? 老母娘在等著大家回去。
Người tu hành ngày nay, thực sự có hiểu rõ nhất chỉ siêu sinh, và ý nghĩa giáng đạo không ?Tế Phật đều không nỡ la mắng các con, đó chính là Quan Mỗ đến nhắc đệ tử Bạch Dương, thân phận làm đệ tử bạch dương, đắc đạo rồi, vẫn không biết trân tiếc cho tốt, hỏi bản thân các con: “là đang tu cái gì?
Đang ngộ cái gì? Đang sửa đổi cái gì? Đang xả xuất cái gì? Lão Mẫu Nương đang chờ đợi cả nhà trở về
看看你們自己,可知上天的用意?不要來到佛堂還在吵吵鬧鬧,莊嚴神聖的 老母壇,這麼吵!也不約束自己,上面在上課,底下在講電話、聊天、看手機,你們來做什麼?這叫聽課嗎?這叫修行嗎?不要以為我有來就好,那就枉費逢道的因緣。拜在濟公門下,是你們累世累劫多好的因緣,多疼你們、多捨不得你們。求了道之後,有沒有真的想過?改過?反省?檢討自我的言行舉止?還是只是檢討別人?
Xem lại bản thân các con, có biết dụng ý của Thượng Thiên không? Đừng đến phật đường rồi mà vẫn còn ồn ào, đàn trang nghiêm thần thánh của Lão Mẫu, náo ồn như vậy! Cũng không ràng buộc lại bản thân của mình, mặt trên thì lên lớp, mặt đươi thì nói điện thoại-đàm chuyện-xem điện thoại, các con đến để làm cái gì? Đây gọi là nghe lớp hả? Đây gọi là tu hành phải không? Đừng nghĩ rằng tôi có mặt là được, như vậy thì lãng phí của nhân duyên được gặp đạo . Bái dưới phật môn Tế Công, là nhân duyên của các con qua rất nhiều đời nhiều kiếp mới có được , thương các con bao nhiêu- không nỡ với các con bao nhiêu.
Sau khi cầu đạo rồi, có từng chân thực nhớ đến không? Sửa đổi không? Phản tỉnh không? Kiểm điểm cử chỉ ngôn hành của bản thân không? Hay chỉ là giám khảo người khác thôi?
來到了佛堂,收復自己的心性,戰戰兢兢,把自己的天職做好,才不會浪費來佛堂的時間。不要把(我)放的這麼重,我執太重,會改不了自我的脾氣毛病。忠義精神那個精神,修道的精神,行道的精神,護持道場的精神,渡眾的精神,無我的精神,修到(無我)才是真的我,要明白這個道理。
Đến phật đường rồi, thu phục tâm tính của mình lại, lo lắng, đưa thiên chức của mình ra làm tốt, mới không lãng phí thời gian về phật đường.
Đừng đưa “tôi” phóng ra nặng như vậy, chấp ngã quá nặng, sẽ không sửa nổi thói hư tật xấu tự ngã đâu.
Cái tinh thần trung nghĩa, tinh thần tu đạo, tinh thần hộ trì đạo trường, tinh thần độ chúng sinh, tinh thần của “vô ngã” mới là chân ngã, phải minh bạch đạo lý này
關某臨壇,你們都很惶恐、嚴謹;關某沒來,難道就做不到了嗎?吾一直在佛堂,只是你們沒看到而已,關某都看著你們。打起精神,修道的精神。
Quan Mỗ lâm đàn, các con rất sợ hãi, nghiêm chỉnh. Quan Mỗ không đến, thì có phải là không thực hiện được phải không? Ta luôn ở trong phật đường, chỉ là các con không nhình thấy mà thôi, Quan Mỗ luôn quan sát các con. Hãy khôi phục tinh thần lại, đưa tinh thần tu đạo ra.
每一個白陽弟子,都有責任承擔使命,身為濟公的弟子,普渡三曹的責任,每一位都有責任。要明白壇主、講師之天職,辦事人員、講員之天職。擔任點傳師,就要帶領後學們走上正道,不是旁門左道,講師、壇主也一樣,理路不正確,會有多少眾生流浪生死?
Mỗi một đệ tử bạch dương, đều có trách nhiệm gánh vác sứ mệnh, thân làm đệ tử của Tế Công, mỗi một người đều có trách nhiệm phổ độ tam tào. Phải minh bạch đàn chủ-thiên chức của giảng sư, bàn sự nhân viên-Thiên chức của giảng viên .
Trách nhiệm điểm truyền sư, thì phải dẫn dắt chúng hậu học đi trên con đường chính đạo, không được lệch vào tà đạo bàng môn, giảng sư đàn chủ cũng vậy, đường lý không chính xác, có biết bao nhiều chúng sinh lưu lạc nơi sinh tử?
(先天)走上(後天)的白陽弟子有多少?認理不清,帶走了多少白陽弟子?新道親不明道理,要講、要說、要勸,是要怪道場?還是要怪個人?剛求道,懂多少?沒人講,怎麼能知?求道後,(三寶)要記,謹記在心方可回天,不要蠻不在乎。切記!關某今天所說的話。
Có biết bao nhiêu đệ tử Bạch Dương từ (Tiên thiên) đi vào (hậu thiên)? Do nhận lý không rõ, dẫn đi biết bao nhiêu đệ tử Bạch Dương? Đạo thân mới không rõ đạo lý, phải giảng, phải nói-phải khuyên, là phải trách đạo trường ?hay là trách cá nhân? Mới cầu đạo, hiểu được bao nhiêu? Không có người giảng dạy, thì làm sao biết ? Cầu đạo xong , (tam bảo) phải nhớ, khắc ghi trong tâm tiện cho khi về Thiên, đừng ngang ngạnh không tin. Ghi nhớ! Tất cả lời Quan Mỗ hôm nay nói.
Tục ngữ xưa có câu: “Xuất hành phải xem thời tiết, tu hành phải xem thiên thời, muốn ứng dụng là ứng dụng ngay, đừng nên do dự”.
Tu hành cứ là do dự mãi, không có lập trường, thường sẽ mất đi cơ hội làm việc gì cũng sẽ chẳng thành. Do đó, “làm việc thiện phải mau mau tiến hành”, nào chỉ là làm việc thiện, mọi thứ có bổ ích đối với việc sanh tử đại sự là phải hành động ngay.
Yếu Chỉ Tu Hành của Đại Đạo nhằm mục đích Minh Thiện Phục Sơ hướng tới Thế Giới Đại Đồng
Kính Thiên Địa, lễ thần minh, ái quốc trung sự, đôn phẩm sùng lễ, hiếu phụ mẫu, trọng sư tôn, tín bằng hữu, hoà hương lân, cải ác hướng thiện. Giảng minh Ngũ luân Bát đức, xiển phát Ngũ giáo Thánh Nhân chi áo chỉ, Khác tuân tứ duy cương
thường chi cổ lễ, tẩy tâm địch lự, tá giả tu chân, khôi phục bổn tánh chi tự nhiên, khải phát lương tri lương năng chi chí thiện, kỷ lập lập nhân, kỷ đạt đạt nhân, vãn thế giới vi thanh bình, hoá nhân tâm vi lương thiện, kí Thế Giới Vi Đại Đồng.
Đại Đạo chi hành dã, thiên hạ vi công. Tuyển hiền dữ năng, giảng tín tu mục, cố nhân bất độc thân kì thân, bất độc tử kỳ tử, sử lão hữu sở chung. Tráng hữu sở dụng, ấu hữu sở trưởng. Quan- quả- cô- độc- phế- tật giả giai hữu sở dưỡng.
Nam hữu phận, nữ hữu quy, hóa ố kỳ khí ư địa dã, bất tất tàng ư kỷ, lực ố kỳ bất xuất ư thân dã, bất tất vị kỷ. Thị cố mưu bế nhi bất hưng, đạo thiết loạn tặc nhi bất tác, cố ngoại hộ nhi bất bế, Thị Vị Đại Đồng.