Quả báo của việc lập nguyện thanh khẩu rồi cố ý khai trai phá giới ************************* ( Ngày 18 tháng 11 năm dân quốc thứ 99 ( năm 2010 ) ) Thầy Tế Công Hoạt Phật từ bi dẫn Tiểu Trịnh huynh đi du địa phủ. Diêm Vương nói với Thầy Tế Công rằng : “ Hoạt Phật vất vả rồi, vì chúng sanh mà bôn ba bận rộn, gánh vác trọng trách đại nhiệm phổ độ Tam Tào, ngài quả thật là quá vất vả ! ” Thầy Tế Công lắc đầu nói một cách khiêm tốn rằng : “ Việc này đều là phải dựa vào mọi người, và sự cùng nhau đồng tâm nỗ lực của Chư Thiên Tiên Phật, thì mới có thể giúp Lão Mẫu tìm trở về tất cả các nguyên phật tử, cùng nhau quay trở về lại Vô Cực Lý Thiên. Và cũng vì thế mới có thể khiến cho các nguyên phật tử của địa phủ đều có thể trở về Lý Thiên, còn đại nguyện “địa ngục không trống, thề không thành Phật” mà ngài Địa Tạng Cổ Phật đã phát mới có thể được như nguyện đấy ! ” Quỷ Sai dẫn một vị tội hồn lên. Tội hồn nhìn thấy Thầy Tế Công thì bèn vội vàng tiến lên phía trước cầu xin Thầy từ bi cứu mạng. Diêm Vương nhìn thấy tình cảnh đó thì bèn nói với tội hồn một cách uy nghiêm rằng : “Sớm biết có ngày hôm nay thì hà tất ngày ấy ! Còn không mau quỳ xuống. Ngươi lúc còn tại thế đã bái Hoạt Phật làm Thầy, thì là tu sĩ bạch dương. Ngươi cũng ăn chay, lập nguyện thanh khẩu, lại lập thiên chức giảng sư, đàn chủ, nào ngờ lại còn cả gan khai trai phá giới ăn thịt chúng sanh, lẽ nào người không biết sự thù thắng và tính nghiêm trọng của việc lập nguyện thanh khẩu hay sao ? Mà sau khi đã khai trai phá giới rồi, ngươi lại còn chẳng biết sám hối sửa lỗi, liệu ngươi có biết bản thân đã phụ lòng đối với Thiên Ân Sư Đức, phụ lòng Thầy, Sư Mẫu, ngươi liệu có biết lỗi không ? ” Thầy Tế Công đau lòng nói một cách thương cảm ngậm ngùi rằng : “Đồ nhi à ! Con cớ sao phải làm như vậy ? ” Diêm Vương nói với tội hồn rằng : “ nay ta phán ngươi chuyển kiếp vào nẻo súc sanh” Tội hồn sau khi nghe phán quyết xong thì vô cùng kinh hoảng và khấu đầu liên tiếp, cầu xin Diêm Vương khai ân. Diêm Vương nói : “ Lúc ngươi muốn ăn thịt chúng sanh, cớ sao chẳng có một tí tí lòng trắc ẩn, có từng nghĩ đến muốn tha cho chúng không ? Bây giờ mới đến cầu Bổn Vương khai ân, có phải là quá trễ rồi không ? Ngươi liệu đã từng nghĩ qua những chúng sanh mà bị ngươi ăn nuốt vào bụng hay không ? Những oán khí của chúng có dễ dàng tiêu như vậy không ? ” Tiểu Trịnh Huynh lúc nghe xét xử, nhìn đến phía sau lưng tội hồn thì đột nhiên kinh ngạc nói : “ phía sau tội hồn đều là các nguyên linh của động vật ” Tội Hồn vừa mới nghe xong thì liền vội quay đầu lại xem, đột nhiên kinh hoảng nói rằng : “ sao lại nhiều đến như vậy ? ” Tội hồn cứ mãi khóc lóc cầu xin, hướng về Thầy để nhận lỗi. Chính là vào lúc này, Thầy đột nhiên quỳ xuống, giúp tội hồn thỉnh cầu Diêm Vương khai ân. Tiểu Trịnh Huynh sau khi nhìn thấy vậy cũng bèn vội quỳ xuống, xin Thầy đứng dậy, chớ có quỳ như thế. Tiểu Trịnh Huynh buồn bã nghĩ rằng : “ Thầy vẫn cứ là từ bi như thế, vì các Đồ Nhi mà Thầy đã gánh biết bao nhiêu nghiệp vừa nhiều lại vừa nặng nề như thế. Vì các Đồ Nhi mà Thầy không tiếc không ngại quỳ dưới rất nhiều các oan thân trái chủ và cầu xin các vị oan gia trái chủ rộng lòng thương xót tha thứ, có thể cho các đồ nhi nhiều thêm một chút thời gian. Hy vọng rằng mỗi một vị tiền hiền đều có thể trân trọng mối Phật duyên với Thầy, chớ có để cho Thầy lại vì chúng ta mà lo lắng buồn phiền đến thế. ” Diêm Vương nhìn thấy Thầy Tế Công quỳ xuống, bèn vội vàng đứng dậy nói : “ Hoạt Phật ngài chớ có như thế, như vậy thì chẳng phải là đã gây khó cho Bổn Vương rồi sao ? Luật trời cực kì nghiêm minh, sự phán quyết là chẳng cách nào sửa đổi, nếu không thì khó mà làm dịu nỗi oán hận của các oan hồn đấy ! ” Tội hồn cũng vội vàng bò đến bên cạnh Thầy và nói : “ Con xin Thầy đứng dậy có được không ? Đồ nhi con gánh không nổi đâu ! Đồ nhi con biết lỗi rồi, con xin Thầy chớ có như thế. Đồ nhi con bằng lòng tiếp nhận bất cứ sự phán quyết nào của Diêm Vương. Tự mình tạo xuống lỗi lầm sai trái to lớn như thế, khiến cho chúng sanh chịu đau khổ. Lập nguyện rồi mà con chẳng giữ tốt nguyện lập, lại còn khai trai phá giới. Đồ nhi tội nghiệp sâu nặng, hy vọng kiếp sau có cơ hội còn có thể lại làm đồ nhi của Thầy. Đồ nhi con nhất định sẽ quyết tâm sửa sai triệt để những lỗi lầm trước kia. ” Thầy rất đau lòng nói với tội hồn rằng : “đồ nhi à ! Con đã phát nguyện thanh khẩu rồi, còn không tin đại đạo tôn quý, lại còn cố ý phá giới, con đã phạm nhiều lỗi lầm như thế ! ” Diêm Vương giận dữ tiếp lời trách mắng rằng : “ Bản thân ngươi ăn rồi thì thôi, lại còn dẫn các đệ tử tu đạo của đạo trường cùng ăn, ngươi … ” Lúc này tội hồn đã biết lỗi sai, từ bên cạnh Thầy bò trở về lại vị trí ban đầu, xin Diêm Vương xét xử. Diêm Vương nói : “ nay ta phán ngươi một kiếp luân hồi làm heo, sau đó kiếp tới lại đầu thai làm người, đầu thai đến gia đình tu đạo để bù đắp lại cho những lỗi sai mà trước kia ngươi đã gây tạo. Vì sao lại làm sự phán quyết như thế với ngươi ? Đấy là bởi vì ngươi kiếp trước có cầu đạo, ở đạo trường học tu giảng bàn đã lập công, lại còn có công đức giảng bài. Vậy nên ngươi phải biết, thiên luật là thưởng phạt rõ ràng, sự phân chia công và lỗi là rất rõ ràng đấy. Chỉ cần là công ngươi lập thì sẽ thưởng cho ngươi, để cho ngươi còn có cơ hội làm người. Những lỗi đã phạm thì cũng phải đi gánh chịu, luân hồi làm heo một kiếp. Ngươi liệu có bằng lòng đem một phần công đức của ngươi hồi hướng lại cho những chúng sanh mà đã bị ngươi gây hại làm tổn thương hay không ? ” Tội hồn nói : “ tôi bằng lòng, đương nhiên bằng lòng, xin cảm tạ họ đã cho tôi cơ hội chuộc tội. ” Diêm Vương lập tức xoay chuyển công đức cho những chúng sanh đang quỳ phía sau tội hồn. Sau khi nghe phán quyết xong, họ bèn đã rời khỏi. Diêm Vương chân thành khuyên bảo rằng : “ Sau này làm người trở lại, phải nhớ bù đắp lại cho những lỗi lầm trước kia, phát lại tâm nguyện, đi theo bước chân của Sư Tôn, Sư Mẫu, đi độ hoá chúng sanh, cùng chịu gánh vác những nỗi lo âu, khốn khó của Thầy Hoạt Phật đấy ! ” Tội hồn nói : “ Kiếp sau nếu như có cơ hội, có thể lại làm đồ nhi của Thầy, con nhất định sẽ ghi nhớ kĩ trong lòng, sẽ không tái phạm phật quy, đồ nhi ở đây xin cáo biệt Thầy. ” Thầy Tế Công từ bi nói với tội hồn rằng : “ bất kể là con ở nơi đâu, nếu có đầy đủ phật duyên, Thầy vẫn cứ sẽ đưa con trở về. ” Tiếp đó, quỷ sai áp giải tội hồn. Tiểu Trịnh Huynh ở bên cạnh vội vàng dìu đỡ Thầy đứng dậy. Diêm Vương từ trên đài thẩm phán bước xuống, nói với Thầy Tế Công rằng : “ nhiều chúng sanh như thế, không biết sự từ bi của Lão Mẫu đem đạo giáng xuống nhân gian, đại khai phổ độ, độ hoá Tam Tào. Có cơ hội làm người rồi còn không biết trân trọng. Minh Sư khó gặp, vị Thầy Hoạt Phật tốt như vậy, từ bi như vậy vì chúng sanh gánh vác biết bao nhiêu nghiệp lực, thế mà còn chẳng biết cảm ân, thật là đáng tiếc ! ” Thầy nói : “ Diêm quân, ngài cũng đã vất vả rồi, chúng ta hãy cùng nhau nỗ lực giúp Lão Mẫu tìm lại các nguyên phật tử đưa trở về Lý Thiên, đấy là việc mà Chư Thiên Tiên Phật phải cùng nhau nỗ lực đấy. Các đồ nhi còn tại thế cũng phải cùng nhau giúp Lão Mẫu độ về những đồ nhi đã mê muội lạc lối. Thời gian chẳng sớm nữa, xin cáo báo Diêm Vương. ” Thầy lại nói : “ hy vọng các đồ nhi còn tại thế, những người có lập nguyện thanh khẩu, nếu như những ai có phá giới thì hãy nhanh chóng mà sám hối, và phát lại tâm nguyện, lập trở lại nguyện thanh khẩu, thì có thể bù đắp cho lỗi sai trái. Chớ có mà đợi đến khi chẳng còn nhục thể nữa rồi mới lại hối hận, vậy thì không còn cơ hội nữa rồi. Thầy muốn cứu các con cũng chẳng có sức để cứu đâu đấy ! ” Sứ mệnh đã hoàn thành, Thầy Tế Công đưa hồn phách của Tiểu Trịnh Huynh trở về lại cơ thể. Tiểu Trịnh Huynh khấu tạ Thầy từ bi. Cảm Tạ Thầy từ bi ????????????????????
Yếu Chỉ Tu Hành của Đại Đạo nhằm mục đích Minh Thiện Phục Sơ hướng tới Thế Giới Đại Đồng
Kính Thiên Địa, lễ thần minh, ái quốc trung sự, đôn phẩm sùng lễ, hiếu phụ mẫu, trọng sư tôn, tín bằng hữu, hoà hương lân, cải ác hướng thiện. Giảng minh Ngũ luân Bát đức, xiển phát Ngũ giáo Thánh Nhân chi áo chỉ, Khác tuân tứ duy cương
thường chi cổ lễ, tẩy tâm địch lự, tá giả tu chân, khôi phục bổn tánh chi tự nhiên, khải phát lương tri lương năng chi chí thiện, kỷ lập lập nhân, kỷ đạt đạt nhân, vãn thế giới vi thanh bình, hoá nhân tâm vi lương thiện, kí Thế Giới Vi Đại Đồng.
Đại Đạo chi hành dã, thiên hạ vi công. Tuyển hiền dữ năng, giảng tín tu mục, cố nhân bất độc thân kì thân, bất độc tử kỳ tử, sử lão hữu sở chung. Tráng hữu sở dụng, ấu hữu sở trưởng. Quan- quả- cô- độc- phế- tật giả giai hữu sở dưỡng.
Nam hữu phận, nữ hữu quy, hóa ố kỳ khí ư địa dã, bất tất tàng ư kỷ, lực ố kỳ bất xuất ư thân dã, bất tất vị kỷ. Thị cố mưu bế nhi bất hưng, đạo thiết loạn tặc nhi bất tác, cố ngoại hộ nhi bất bế, Thị Vị Đại Đồng.