Thầy nói: “Đạo không có trên thân mình mọc rễ” có phải là người bàn đạo không có Đạo, người tu đạo cũng không có Đạo sao? Không phải là không có Đạo, mà là rễ cây của Đạo đâm mọc quá cạn rồi. Nguyên nhân đúng hơn là tuy người đó có hy sinh nhưng chưa phải là hoàn toàn hy sinh vẫn còn lưu giữ lại cái ích kỷ của riêng mình, để cho chính mình có một khoảng không gian trốn núp, tự tìm lý do để......
Đức Đạt Ma là Thái Tử thứ ba bên Nam Ấn Độ, không luyến vương vị, xem thấu vinh hoa, tu thành Tây Phương Nhị Thập Bát Tổ. Kim liên bảo tọa, bất luyến Thánh cảnh, bi thế mẫn nhân, ưu thiên giới nguyên nhân. Ngài đến đông thổ truyền chơn không diệu dụng độ chúng sinh. Không dùng văn tự, chỉ khẩu truyền tâm thụ, vì nhìn thấy chúng sinh không tỉnh ngộ, khó mà biết được diệu lý. Chợt thấy khí......
Mạt Quảng đàn chủ nói: "Chúng ta nhất định cần một người thật tốt để đi độ người". Kết quả, một vị đàn chủ kể cả ba ngày Pháp hội cũng chưa từng tham dự qua, đã bắt đầu đi độ người. Điều này hoàn toàn dựa vào tâm đơn thuần. Ông đã khẳng định Đạo! Khẳng định Tiên Phật! hiểu được tam kỳ mạt kiếp. Sau đó, bắt đầu 4 giờ sáng mỗi ngày, ông thức dậy. Hậu học đi Nhật thấy được điều này rất hổ thẹn........
Ấn Quang Pháp Sư, họ Triệu, người Hợp Dương. Bác thông tôn giáo chuyên tu về tịnh, đã từng ở qua Chung Nam, Hồng Loa, Phổ Đà, đến năm 1930 tới Ngô (Tô Châu) xây dựng “Linh Nham” tịnh tông đạo tràng, lấy luân-thường nhân quả làm cơ sở để dạy người, niệm kinh vãng sanh Tây Phương làm quy túc, ấn tống năm triệu bộ sách Phật, hơn triệu bức tượng Phật. Mùa đông năm 1939 tại Linh Nham (Tô Châu).....
Ở giữa Trời Đất vũ trụ bao la, mọi việc đều không thoát khỏi cái “Lý”, vật nào cũng có cái “Đạo” của nó, như vậy chính là cái phép tắc trong thiên nhiên, huống hồ chi sự lưu truyền của Đạo mạch, cũng có những số lý của thiên nhiên, quyền hành về cái “sanh” và cái “tử” trong vũ trụ. Lão tử có nói: “Đại Đạo vô hình sinh dục Thiên Địa, Đại Đạo vô tình vận hành nhật nguyệt, Đại Đạo vô danh trưởng dưỡng vạn vật, ......
“Đạo ta phải được hành ra, mới gọi là đạo”, vạn pháp quy nhất, nhất qui về chúng sanh, nhất qui về Đạo, nhất chính là Đạo, vạn pháp chính là phải được sinh ra. Sỡ dĩ đạo phải được hành ra chính là phải phổ độ chúng sanh, là vì chúng sanh. Cho nên vạn pháp là phải được sử dụng trên mình chúng sanh, mới không bị mất chỗ pháp. Nếu như không sử dụng trên mình chúng sanh......
Ân Trời mênh mông bát ngát, công đức của Thầy vô biên, Lão Tiền Nhân, Tiền Nhân đại đức đôn đốc giáo hóa, làm cho Đại Đạo truyền khắp Đài Loan, một đảo Bồng Lai trong cõi trần gian, Sĩ Nông Công Thương, sau khi cầu đạo bất kẻ giàu hay nghèo, chỉ cần thật lòng tu hành, trước sau như một, đến khi công tròn quả mãn đều có thể thoát vòng sinh tử luân hồi, thành Đạo về Trời. Quá trình tu hành và sự tích......
Phật, là tại thế gian đã thành Phật, không phải sau này mới thành! Từ cổ xưa là không truyền dạy “Bí bảo”, mà nay được công khai ra. Đã nói cho các vị biết rồi, các vị không đi sâu vào trong tìm tòi tham ngộ, là không thể hiểu được. Lời huấn của Tiên Phật là ứng theo thế gian. Kinh điển do Thánh-Hiền để lại là cho chúng ta biết qúa khứ, chúng ta nhìn lại qúa khứ, ấn chứng hiện tại, xem xét coi có phù hợp với Trời....
Đức Đại Cô Tiền Nhân, là đấng thánh triết đương thời mà chúng ta kính mến nhất, có ơn tái tạo đối với chúng ta, đã về trời tấu chỉ rồi.Đúng là một ngôi sao sáng đã rơi rụng, tựa hồ như tiếng sấm sét giáng xuống đột ngột, thiên địa đồng bi, thảo mộc đồng sầu. Vào lúc xế chiều ngày hôm đó, trên bầu trời của nhà văn hóa Quang Tuệ có hiện tượng lạ thường, từng đám mây ngũ sắc dãy này tiếp dãy kia từ phía tây bay tới....
Đọc kinh Phật thường thấy hai câu kinh kệ: “Vô thượng thậm thâm vi diệu pháp, bách niên vạn kiếp nan tao ngộ. Ngã kim kiến văn đắt thọ trì, nguyện giải Như-Lai chân thật ý”, thường cho rằng Đạo vô-lượng của chư Phật, chỉ có người thượng-căn mới ngộ được, ta chỉ thấy đấng phàm phu dễ gì mà gặp. Nay ơn trên từ-bi giáng Đạo, lại được Minh-sư chỉ điểm vi-diệu pháp môn, quả là tam-sinh hữu hạnh....
Yếu Chỉ Tu Hành của Đại Đạo nhằm mục đích Minh Thiện Phục Sơ hướng tới Thế Giới Đại Đồng
Kính Thiên Địa, lễ thần minh, ái quốc trung sự, đôn phẩm sùng lễ, hiếu phụ mẫu, trọng sư tôn, tín bằng hữu, hoà hương lân, cải ác hướng thiện. Giảng minh Ngũ luân Bát đức, xiển phát Ngũ giáo Thánh Nhân chi áo chỉ, Khác tuân tứ duy cương
thường chi cổ lễ, tẩy tâm địch lự, tá giả tu chân, khôi phục bổn tánh chi tự nhiên, khải phát lương tri lương năng chi chí thiện, kỷ lập lập nhân, kỷ đạt đạt nhân, vãn thế giới vi thanh bình, hoá nhân tâm vi lương thiện, kí Thế Giới Vi Đại Đồng.
Đại Đạo chi hành dã, thiên hạ vi công. Tuyển hiền dữ năng, giảng tín tu mục, cố nhân bất độc thân kì thân, bất độc tử kỳ tử, sử lão hữu sở chung. Tráng hữu sở dụng, ấu hữu sở trưởng. Quan- quả- cô- độc- phế- tật giả giai hữu sở dưỡng.
Nam hữu phận, nữ hữu quy, hóa ố kỳ khí ư địa dã, bất tất tàng ư kỷ, lực ố kỳ bất xuất ư thân dã, bất tất vị kỷ. Thị cố mưu bế nhi bất hưng, đạo thiết loạn tặc nhi bất tác, cố ngoại hộ nhi bất bế, Thị Vị Đại Đồng.